"Trò chơi bánh xe may mắn", còn được biết đến với tên gọi khác là "roulette di động", đang trở thành một hiện tượng mới trong giới giải trí đường phố tại Việt Nam, nhất là ở những khu vực đông đúc như trung tâm thành phố. Nhưng điều này không chỉ thu hút người chơi bằng sự kịch tính mà còn tạo ra nhiều cuộc tranh luận sôi nổi về mặt đạo đức và tính hợp pháp.
Đầu tiên, cần lưu ý rằng các trò chơi có yếu tố cờ bạc như bánh xe may mắn thường không được công nhận rộng rãi ở Việt Nam. Tuy nhiên, điều này không ngăn cản người dân thử vận may của mình thông qua hình thức này. Thông thường, bánh xe may mắn này sẽ được dựng lên ở nơi công cộng, như góc phố hay gần chợ truyền thống, và nó hoạt động theo nguyên tắc rất đơn giản. Người chơi phải trả một số tiền để quay bánh xe, và họ hy vọng rằng bánh xe sẽ dừng lại ở vị trí thưởng, giúp họ nhận được một giải thưởng tương ứng.
Một buổi chiều nắng gắt, tôi quyết định tới khu vực trung tâm thành phố để tận mắt chứng kiến "bánh xe may mắn". Dường như đây không phải là điều gì quá xa lạ với cư dân địa phương, khi tôi hỏi một nhóm thanh niên về trò chơi, họ nhanhhh chóng chỉ dẫn cho tôi đường đi mà không cần suy nghĩ nhiều. Tôi tìm thấy một cái bàn nhỏ được đặt ngay bên cạnh vỉa hè, nơi có một chiếc bánh xe may mắn với 20 ô màu. Người quản lý trò chơi giới thiệu: "Chúng tôi tổ chức trò chơi này vào mỗi cuối tuần. Anh chị muốn chơi? Mỗi vòng chơi chỉ cần bỏ ra 50.000 đồng và bạn sẽ có 3 lần quay. Nếu trúng thưởng, bạn có thể nhận một chiếc máy tính xách tay trị giá 20 triệu đồng."
Người đàn ông này chắc chắn đã làm việc trong nghề này từ lâu. Anh ấy hiểu rõ cách thức vận hành trò chơi, cũng như biết cách giữ cho mọi thứ hoạt động mượt mà. Anh ta tự tin đến mức cho thấy rõ sự chắc chắn của mình về khả năng kiểm soát trò chơi của mình. Tuy nhiên, điều này thực sự gây ra một chút nghi ngờ trong tôi. Tại sao một người bình thường lại sở hữu được một chiếc máy tính xách tay trị giá đến 20 triệu đồng chỉ với một trò chơi đơn giản như vậy?
Tôi quyết định tham gia trò chơi, nhưng với sự cảnh giác cao độ. Sau ba lần quay, quả bóng cuối cùng dừng lại ở ô màu đen - nhưng không phải là ô màu đen tôi mong đợi. Mặc dù cảm thấy hơi thất vọng, nhưng tôi vẫn chấp nhận kết quả. Tôi tiếp tục quan sát những người tham gia khác. Có vẻ như họ cũng không gặp may mắn hơn tôi.
Trong quá trình tôi quan sát, tôi nhận ra rằng hầu hết mọi người tham gia đều là người dân địa phương. Có vẻ như họ không coi trò chơi này như một hình thức cờ bạc, mà chỉ là một hình thức giải trí, không có mục đích kiếm tiền. Nhưng điều này càng khiến tôi băn khoăn hơn về mặt đạo đức và tính hợp pháp của trò chơi.
Dưới góc độ đạo đức, người ta có thể đưa ra quan điểm rằng việc tham gia vào trò chơi này là không nên. Nhiều người tham gia có thể đã tiêu tốn một lượng tiền đáng kể để tham gia vào trò chơi, điều này có thể ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống hàng ngày của họ. Ngoài ra, việc tham gia vào trò chơi này cũng có thể làm giảm khả năng nhận biết rủi ro của người chơi.
Từ góc nhìn pháp luật, việc tổ chức trò chơi "bánh xe may mắn" này có thể không được xem là bất hợp pháp theo luật cờ bạc của Việt Nam, vì nó không phải là một nhà cái cờ bạc chuyên nghiệp. Tuy nhiên, việc tổ chức trò chơi này mà không có giấy phép hoặc quy định cụ thể cũng có thể làm mất lòng tin của người dân đối với chính quyền.
Cuối cùng, trò chơi "bánh xe may mắn" dường như là một minh chứng cho sự phong phú và đa dạng của văn hóa giải trí đường phố tại Việt Nam. Dù có những mặt trái và nghi vấn về mặt đạo đức và pháp luật, trò chơi này vẫn tiếp tục thu hút sự chú ý của công chúng và tạo nên những cuộc tranh luận sôi nổi.